nỗi buồn quán trọ
Quán trọ trần gian vạn nỗi buồn
Đường đời lầy lội gió mưa tuôn
Thế nhân lây lất bàn chân mỏi
Hạnh phúc mù khơi nhớ cội nguồn
Gác vắng lênh đênh giữa chợ đời
Nhấp nhô biển dục cánh buồm trôi
Mây pha sắc lạnh chiều hoang phế
Giọt nắng rơi nhanh tắt cuối trời
Quán trọ cho em gởi nỗi buồn
Đong sầu nhân thế buổi hoàng hôn
Sông thương băng giá hồn cô lữ
Nhạt bóng tà dương cánh nhạn hồng
Chăn chiếu buồn tênh giữa biển tình
Mơ hồ bóng nguyệt giấc hồi sinh
Thoáng nghe tiếng vọng hồn thơ vỡ
Giọt lệ cho ta chỉ một mình
Nguyễn Khánh Chân