về thăm quê xưa
Về quê xưa thăm lại căn nhà cũ
Chẳng còn gì ngoài cát bụi hoang mang
Kỷ niệm dần tàn theo tiếng thời gian
Tim khô máu bốc hơi thành nước mắt
Còn lại đây những nỗi buồn se thắt
Hồn mẹ cha vất vưởng ở đâu đây
Con sông nhỏ lặng mình không than thở
Mà chảy dài như trút bỏ trần gian
Ngày tháng sáu nắng về như thiêu đốt
Gió hầm hì thở chậm khúc mây xanh
Chờ hạt mưa tưới xơ xác cây cành
Em ngọn cỏ tình lành mùa hạn hán
Đời cỏ dại đâu có gì được mất
Một giọt mưa trăm giọt nắng cũng cam
Giọt còn lại nuôi thân từ gốc rễ
Buồn lặng căm thương xót cũng lặng căm
Về quê cũ bên ngôi mộ thì thầm
Từ bốn phía gió than lời nức nở
Hạnh phúc ở đâu sao trần gian trăn trở
Nắng thoi miên đời cỏ úa lụn tàn
Hương Quế