duyên phận
Mình đi vào cuộc đời nhau
Phải chăng là kiếp thương đau tội tình
Đêm từng đêm tiếng cầu kinh
Chập chờn kí ức lung linh cõi hồn
Nghe tình về gọi dỗi hờn
Thương yêu thổn thức từng cơn quặn lòng
Trời se chi sợi tơ hồng
Cho vương vấn mãi ru lòng nhớ thương
Nắm tay qua lối đoạn trường
Đau từng khúc ruột mà hương còn hoài
Lê chân tìm vết tàn phai
Vừa mê vừa tỉnh đã dài trăm năm
Người đi biết có còn thăm
Em đi có phải xa xăm lối về
Còn đây nghìn giọt đam mê
Em mang theo nhé sơn khê rải đầy
Còn đây giọt nắng ngất ngây
Ủ chiều đông ấm mà say mây hồng
Tưởng chừng tình mãi còn nồng
Miên man niềm nhớ giọt lòng mặn môi...
Lam Hồng Minh