nấm mộ người ăn mày
Người ăn mày vàng võ
Suốt cuộc đời lang thang
Không hề hay quyền chức
Thân gầy bị rách mang
Rồi ngày kia nhắm mắt
Gục đầu dưới gốc cây
Đói no không còn biết
Tháng năm mộ người đây!
Kẻ giàu sang đi qua
Vội vàng thắp hương khói
Người làm ăn đi xa
Cúi đầu chắp tay vái
Phải chăng lòng thành thực?
Hay cầu mong cho mình
Người ăn mày lặng thinh
Trong nấm mồ hoang vắng.
Tiến Thanh