có một mùa thu ấy
Có một mùa thu ấy
Lá vàng ngủ trên cây
Và cơn mưa bất chợt
Thấm từng giọt tình say
Một mùa thu run rẩy
Xào xạc lá quên bay
Gió lung liêng nỗi nhớ
Góc trời thu Hồ Tây
Mùa thu ấy em ơi
Rẽ đời anh lối nhỏ
Bóng ai nghiêng giấc ngủ
Để lòng anh rối bời
Ánh mắt nâu, nụ cười
Nhốt hồn miền hoang dại
Để con tim khắc khoải
lòng hoang ngày không em
Góc phố, con đường quen
Từng dấu chân kỷ niệm
Ơi...mùa thu thương mến
Trái tim quên lối về
Mùa thu rắc ...bùa mê
Đoàn Văn Bình