ngày xưa
Ngày xưa còn bé mẹ thương
Mua cho đôi guốc màu hường thật xinh
Xỏ vào quai guốc rộng rinh
Lòng buồn , mình đứng lặng thinh không lời.
Tiểu học , đồng phục nơi nơi
Đầm xanh , áo trắng cùng thời sandan
Nhìn đôi giầy mới thật ham
Đẹp thì có đẹp mà mang chật rồi.
Nhìn cha nhìn mẹ ...bồi hồi
Nghẹn ngào tức tưởi lệ thời tuôn sa
"Sanh con lạ hơn người ta
Đôi chân bự quá trông mà thấy ghê."
Cha tôi an ủi vỗ về
"Chân to vững bước lê thê đường dài"
Thế rồi năm tháng dần phai
Đôi chân lê bước miệt mài gian truân.