nói với vọng phu
Ðã bao người khắc họa đá vọng phu
Ðã bao đêm ta lạc chốn âm u
Ðã bao lần chồi yêu thương vừa nhú
Lại oằn mình bốc cháy tựa lá thu
Ta hòa đời vào làn gió phiêu du
Quấn quyện ôm thạch nữ giữa sa mù
Hồn gào thét niềm cô đơn rung động
Em ơi em ….Tình yêu hay ngục tù ?
Ta đã đến bên nhau mà chẳng nói
Có khác chi tim vỡ , nát mùi hương
Như Ti-Gôn chẳng giọt máu yêu thương
Nhỏ một chút vào đại dương tâm huyết
Thơ tha thiết như đóa hoa bất diệt
Cứ theo nhau dù cạn kiệt linh hồn
Dư âm xưa chợt tím tái hoàng hôn
Ðể sầu nhớ cứ bồn chồn sương tuyết
Câu ca nào cứ gằn lên da diết
Nụ hôn nào cứ biền biệt đời nhau
Sóng biển nào cứ vật vã phai mầu
Nghịch cảnh nào làm đớn đau lòng cát
Trái tim ta đâu có còn tươi mát
Vấn vương hoài giữa bát ngát mộng mơ
Khóc cạn khô cả thân xác dại khờ
Mong thành đá bên em tròn đôi lứa
Vũ Kim Thanh