mấy chữ .
khề khà một tách đơn côi
viết trên miệng đắng hỡi ôi vẫn mình
cầu ngang soi bóng trúc xinh
lòng buồn xuôi lắng bóng hình lửng lơ
tịch tang chìm giữa giây tơ
thuyền tình sóng ảo say thơ dật dờ
hốt nhiên cũng đợi cũng chờ
lá buông thả nước ngày bơ vơ nguồn
chắt chiu vàng nắng gầy thuôn
lòng hoang mạc bóng cây buồn phù vân
xa rồi phấn độ hoa tân
ngàn năm biết có lại lần nợ duyên
rót đầy ực chén ưu phiền
rưới lên nguồn cội vô biên trĩu sầu
bây giờ ta bước đi đâu
trăm năm u oán bấy lâu quen dần
chờ em bên bến sông ngân
ngàn con hạc trắng mấy lần đến đi
ôm buồn mấy chữ đôi khi
áo xưa quấn quýt tà huy nhạt mầu
ác tà đang giục vó câu
thuyền chiều đang đắm rượu mầu thủy tinh
ừ ta quên chính thân mình
ngày không dĩ vãng tình rình rập đau
ôi buồn bóng tối xẻ mau
khăn sô lần tháo đời nhau rã rời