chia tay chiều thu
Đố ai quét sạch lá rừng
Để ta khuyên gió, gió đừng rung cây
Trời thu cao vút không mây
Nắng vàng, hanh quá... hao gấy vóc cây
Sao người chẳng ở lại đây
Hàng cây trút lá ngập đầy lối đi
Tiễn người biết nói năng chi
Heo may rờn rợn... Biệt ly ngại ngùng
Vèo bay giây phút tương phùng
Chia xa bịn rịn... ngập ngừng bước chân
Người đi lòng dạ phân vân
Hoàng hôn phủ tím, âm thầm buồn thương...
Khói lam chiều mãi vấn vương
Chùa xa chậm thả tiếng chuông não nùng
Đố ai quét sạch lá rừng
Để ta khuyên gió, gió đừng rung cây
"Đố ai... Rung cây"_Ca dao