đừng trách anh
      
      
      
      
        Sao người nỡ trách ta 
Về vần thơ lỗi hẹn 
Sao em lại xót xa 
Thương tình mình lận đận 
  
Sao em lại theo mây 
Bỏ lời hờn cùng gió 
Em ơi! Trăng dù tỏ 
Cũng có đêm tối trời 
  
Anh đâu mải rong chơi 
Để người thơ mong đợi 
Bao lời thương chưa nói 
Đang ngập tràn tim côi 
  
Anh như vì sao rơi 
Ngang trời em vụt sáng 
Anh như cơn gió thoảng 
Qua rồi lại về thôi 
  
Đừng trách anh em ơi 
Câu thơ chưa kịp viết 
Cơn mộng nào có đẹp 
Như mộng tình lứa đôi 
Đuyên Hồng