đã là dĩ vãng
Sáng hôm nay vị cà phê chợt đắng
Khi tình yêu và hạnh phúc mong manh
Những đóa hoa tươi xanh màu dĩ vãng
Ướt đẫm thời gian những vết thương lòng
Nghe tiếng gió hát lời ru rất lạ
Đậu xuống mặt đường xám xịt chiều đi
Cuối con đường tình trái tim đói lã
Chung lối về với một gã tình si
Có những cuộc tình lạnh nồng bất chợt
Thực và mơ rồi cũng sẽ phôi pha
Cùng những nụ hôn ngọt mùi son lợt
Rồi cũng mơ hồ khi đã chia xa
Nhắm mắt lại là nghe lời êm dịu
Tiếng ai cười làm mê hoặc vết thuơng
Nhắm mắt lại là nghe lời nũng nịu
Ở một chiều bên suối mộng mờ sương
Tối hôm qua cùng ai mừng sinh nhật
Lệ nến nghiêng trôi xuống những vai đời
Lời chia ly bỗng ngại ngùng biếng nhác
Tiễn đưa người khi mưa lạnh ngừng rơi
Yên Sơn