nỗi niềm tôi
Hơi thở dài xuyên suốt đêm đen
sương vẩn đục tiếng gà khua khan khản
trời xuống thấp như ô dù đứt cán
em có còn đó không ?
Tiếng giày quen đi trước bước chân
mây chuyển dạ trăng thành âm bản
sóng rạo rực tin tình phát tán
em có nhận được không ?
Phải đủ bao lâu..
để em kịp hỏi lòng
kịp suy nghĩ về cuộc người khó hiểu
kịp từ chối những trái tim túng thiếu
nhận yêu người quá ngưỡng bình yên
Nhút nhát ngu ngơ..đóng giả ngoan hiền
vẫn như Cuội chẳng bao giờ giải thoát
nụ cười em..khởi đầu tiếng hát
ngọt ngào cho đến thương tan..