ngỡ ngàng
Vậy là người vẫn thương tôi
Dâng câu thơ nhạt , đỏ môi chúc mừng
Chốn nao muối mặn cay gừng
Mây trời muôn dặm đã từng chung đôi
Hồ xanh cuộn sóng đơn côi
Cầu son cũng toát mồ hôi ngỡ ngàng
Với tay là tới thiên đàng
Xe hoa lạc hướng cung vàng cách xa
Ngậm ngùi Trăng nước xế tà
Trái tim nào có phôi pha tình nồng
Mây giăng chớp giật đằng Ðông
Hồn hoang cứ để phòng không đợi chờ
Chữ Ngờ chết đuối dật dờ
Thuyền thơ nào lỡ bơ vơ lạc dòng ….