hà nội chìm khi chưa trọn ngàn năm
      
      
      
      
        Hà Nội chìm! 
Tím tái câu thơ 
Kẻ chết - người sinh 
Đều dở 
Hạnh phúc tưởng chừng oà vỡ 
Theo gió mưa lũ cuốn trời. 
* 
Ai thương ai? Lòng dạ tơi bời 
Trăm nhớ ngàn thương 
Đôi lời không nói hết 
Hà Nội chìm! 
Rồng Thăng Long có kết 
Chuyện ngàn năm, nay nhớ lại chữ ngờ. 
* 
Thời đại bàng hoàng! Hơn cả trong mơ 
Trách trời đất vô tình, nghẹt thở 
Thương kẻ chết, người sinh ngày dang dở 
Mãi ngậm ngùi duyên nợ chuyện trăm năm. 
Hà Nội chìm! 
Khi chưa trọn ngàn năm. 
* 
05.11.08