cuộc đời trượt ngả
Tình đời thật lắm éo le
Như mưa có gió đem về bão dông
Nghĩa nhân lúc nhạt lúc nồng
Giàu vui hoa nở ,nghèo không tiếng cười.
Phân chia giai cấp lộ phơi
Dạ vâng với kẻ tiền mười bạc trăm
Mặt buông với kẻ khó khăn
Chẳng quen sợ khổ nó lăn sang mình .
Bán mua cả nghĩa cả tình
Học hay thì bỏ, miệt khinh thì vào
Sống đời lời Phật ý đao
Nhạt tình bè bạn đổ vào tái tê
Gía mày yên phận ở quê
Đừng ham quyền lực ,trộm về tài nguyên?
Sa chân mới thấm câu nguyền
Giàu mà không đức ...Như thuyền bão dông.
Ngày xưa đi học nhớ không
Học thì không chịu ,lông bông đua đòi
Bạn bè thì cố xỉa soi
Vẻ như ta giống nhà nòi ăn chơi.
Nắng mưa phơi giặt bầu trời
Đạo nhân sàng lọc loại người tham lam
Vành móng ngựa đóng bầy đoàn
Đón mày với bọn quan tham tội trời.
Tặng mày một khúc ru nôi :
...À...ơi...
...Mẹ mong con lớn thành người có tâm...
MINH TUẤN