đêm chờ
Ngồi chờ đêm hóa dài thêm
Chao nghiêng nỗi nhớ giọt mềm mặn môi
Trải qua mấy kiếp luân hồi
Tìm em tím cả hồn tôi dại khờ
Đong buồn mấy đấu ngu ngơ
Làm sao lấp được bến bờ cách ngăn
Gió trăng sóng sánh dùng dằng
Dỗi hờn rồi mãi cũng quen đợi chờ
Thôi đành mượn mấy vần thơ
Gởi vào khoảng lặng ảo mờ sao khuya
Run run lời gió sẽ chia
Vá trời thương nhớ muôn tia nắng hồng.