anh là nắng đông
Đã chớm đông rồi anh có hay ?
Ngoài kia tuyết trắng rớt bay đầy
Dịu dàng từng cánh buông rơi nhẹ
Phiến lá run mình khe khẽ lay
Buổi sáng hôm nay chút nắng hanh
Mang theo tia ấm thoáng qua mành
Hồn em cảm thấy vui chi lạ
Bởi nắng chính là ánh mắt anh
Thoáng đó bây chừ đã đến đông
Cây buồn lặng lẽ ý chờ trông
Mốt mai hoa lá về đơm nụ
Tuyết trắng dần tan theo nắng hồng
Chẳng biết bao giờ anh đến đây
Paris luôn mãi ngóng trông ngày
Mong thu tàn vội đông mau hết
Để thấy tình xuân... anh có hay ?
Anh nhé, xin đừng có vội quên!
Dù xa tình vẫn mãi luôn bền
Bốn muà thay đổi lòng không đổi
Chỉ một người tình với cái tên
Sương Anh