dòng sông quê
Ngọt ngào dòng sông quê tôi
tưổi thơ vực dậy bên đồi quan san
nổi trôi giấu kỷ niệm vàng
chiều nay về lại lòng man mác lòng
trưa hè thắp gió dòng sông
lao xao biển lúa đòng đòng đưa hương
hoa cau thơm lựng sau vườn
ngày xưa thoang thoảng còn vương bây giờ
ngày đi hoa cỏ dại khờ
người về nước cũng cơ hồ hoan ca
lỏng tay đánh cược sơn hà
vẫn nghe trong máu âm ba một thời
trẻ trai xưa vọng trùng khơi
cổng ngày rộng mở tung trời cánh chim
chiều quê đồng vắng lặng im
hoàng hôn phủ, ồ! ngụp chìm dòng sông
tiếng cười chìm nổi theo dòng
có ai biết nước con sông đi về?
NGÃ DU TỬ