kí ức
Cuộc đời nhiều lắm nụ cười
Cớ sao nước mắt lại rơi không ngừng
Anh!
Có biết không?
Tình phai, nắng cũ
Nhưng lòng vẫn đau
Phải chăng tim quá đậm sâu
Một hình bóng ấy, rồi sầu từng đêm ...
Hứa nay, mai sẽ sớm quên
Không sao bắt được con tim nghe lời
Kí ức ơi! vay, bán nụ cười?
Cho ta sống lại một thời đã qua...
Bài này đã được xem 2086 lần
|
Người đăng:
|
SaKe
|
|
|