thực và hư danh
Thực danh - đời tặng cho ta.
Đâu phải tự ý lu loa mà thành.
Hư danh - như lá trên cành.
Bám đu một lúc phải đành rụng rơi.
Tâm hồn thanh khiết thảnh thơi.
Nhẹ như bọt nước ở nơi cuối ghềnh ,
Quyện theo mây gió bồng bềnh.
Lặng thầm cùng mạch nước ngầm trong veo.
Mong người thận trọng khi theo.
Chữ " danh " hào nhoáng cheo leo phũ phàng.
( Dung Nguyên 6. 10. 2013 )