mưa chiều
đừng vội khóc cơn mưa chiều nhạt nắng
quay mặt đi cơn gió cũng vô tình
em trở về căn phòng trống lặng thinh
tìm nỗi nhớ đánh rơi ngày tháng củ...
mấy năm xa cứ ngỡ tình yên ngủ
trong căn phòng nỗi nhớ đã tìm quên
ngoài hiên mưa chợt khơi lại nỗi niềm
nghe mưa khóc hay tiếng lòng ta khóc...
không còn em đêm trở mình trằn trọc
rớt giọt dài qua nỗi nhớ ngàn xa
rồi một hôm ta bỗng nhận ra ta...
vẫn một bóng với mưa chiều tầm tả
niềm khát khao của một lần thấy lạ
được tìm quên...dẫu ngỡ đã tìm quên...
gọi vô cùng ...em! nỗi nhớ không tên
rơi rớt lại nỗi buồn qua khóe mắt
và như thế một chiều nghe mưa khóc
nỗi niềm rơi theo những hạt mưa sa...
muốn quay về nhặt lại tháng ngày qua
gửi lại đấy khúc tình ca với gió
xuân đã lạnh gọi hè về phượng đỏ
phút chạnh lòng cõi nhớ hóa sầu dâng...
Bài này đã được xem 1741 lần
|
Người đăng:
|
Thế Huy
|
|
|