nỗi nhớ vô hình
Và thế là :
Tôi lại bước qua nỗi nhớ tôi... dẫu mùa đã tắt,
Trái tim không lành lặn
Những vết thương ngày củ chưa phai
Tôi vẫn đi tìm bóng dáng ai
Trong hoài niệm của ngày xa xưa đã mất
Khi thực tại không em rớt qua đời tất bật...
Có khoảng lặng vô hình se thắt trái tim côi
ngày qua rất vội...kiếm tìm...!
Và em lại vô tình đi qua nỗi nhớ tôi
Chỉ thoáng qua thôi... cánh đồng hoài niệm củ.
Em biết không nỗi nhớ xưa đã ươm mầm ấp ủ
một mùa xanh...!
Rồi thực tại vô tình xóa hy vọng mỏng manh,
Muốn gọi em nhưng cõi người im lặng...
Khoảng trống không làm sao lấp được,
Nỗi nhớ vô hình rơi xuống vực thẳm đêm
Trong vô cùng... khoảng lặng gọi tên em!
Bài này đã được xem 3588 lần
|
Người đăng:
|
Thế Huy
|
|
|