cô đơn
Khi tôi hiểu tình em như bọt biển
Vỡ tan theo từng con sóng xô bờ
Cũng là lúc tôi hiểu mình vĩnh viễn
Khóc trang lời ướt đẫm những vần thơ...
Em đi đến phía trời xa hun hút
Tìm nhớ...quên đời đó đã bao lần
Em có nhớ dẫu rằng trong giây phút
Có một người mong đợi đã muôn xuân
Màu trời đó nếu từng em trở lại
Bước qua tôi dẫu rách rưới linh hồn
Em có đọc những trang lời cũ kỹ
Của một lần cỏ khóc buổi chiều hôm
Tay lẩy bẩy níu gì xuân đi mất
Mắt xưa ơi trời lệ đó...thôi buồn!
Vui đi nhé dẫu màu xuân đã tắt
Bởi tôi đà chấp nhận kiếp cô đơn!
Bài này đã được xem 2440 lần
|
Người đăng:
|
Thế Huy
|
|
|