có lẽ thơ là hoang thai!
Ăn nằm với ả trăng gầy
Thơ sinh nơi biển nơi cây nơi tình
Ái ân với gió với mây
Hồn Thơ say ngất say ngây ngẫn người
Bú hoa với giọt sương tươi
Nàng Thơ lãng đãng thêm người ngất ngây
Cũng nhờ những áng mây bay
Mà Thơ mãi lớn như mây bây giờ
Bây giờ Thơ lớn như mơ
Trùng khơi dậy sóng sóng mờ mênh mông
Xòe bàn tay đếm mông lung
Bao nhiêu lá rụng phù dung mộng thường
Xèo bàn tay đếm dặm trường
Hoang thai tôi với vô thường thành Thơ
Miệng môi vừa thốt ngu ngơ
Đứa Thơ ngấp nghé chơi vơi gữa đời...
Thơ tình thơ hận lã lơi
Thơ ơi mau nhớn bao lời xót xa...
Hồn thơ bay tận bao la
Ai ơi xin nhớ thơ là hoang thai?!...
Bài này đã được xem 1052 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|