con đường anh đi (con đường xưa anh đi)
Trở về đây con đường xưa anh đi
Hai hàng cây vẫn sừng sững bên đường
Hoa vẫn đẹp và cành chi chít trái
Dẫu tháng ngày nắng hạn mưa giông
Trở về đây con đường xưa anh đi
Mây vẫn bay trên trời xanh thuở ấy
Ông mặt trời vẫn ngày ngày qua đây
Mang ánh sáng trải lên đồng lúa chín
Cho bác nông dân vui mùa thu hoạch
Cho nụ cười lan toả nơi nơi
Trở về đây con đường xưa anh đi
Chim vẫn hót giọng đàn ngân líu lo
Ve vẫn kêu râm ran mỗi trưa hè
Em gái vẫn nhẹ nhàng cất tiếng nói
"Anh đi mô về mà ghé chỗ ni đây?"
Trở về đây con đường xưa anh đi
Trăng vẫn sáng soi đường mòn mỗi tối
Mẹ vẫn ru bao em thơ ngủ vội (*)
Tiếng ầu ơ ầu ơ ... vang vọng vào tim...
Con đường xưa anh đi, ơi đường nay anh đi
Xưa và nay có khác ở nơi nào ?
Em vẫn ngóng đợi bao người qua kẻ lại
Chỉ dấu giày là gió cuốn sương phai...
(*) ngủ vội: Người dân ở Huế thường đi ngủ rất sớm, nhất là ở làng quê.