gió giao mùa
................GIÓ GIAO MÙA..................
Thơ: Đinh Kim Chung
Hoàng hôn tím dập dìu trên cành lá
Gió giao mùa hối hả níu buồng cau
Gió hát chi như réo gọi tên trầu
Để chuyện xưa muôn đời là cổ tích
Đêm phách nhịp tiếng côn trùng rả rích
Gió mùa sang xua tĩnh mịch buông rèm
Biển ngoài kia khao khát những dịu êm
Em kể chuyện rất êm đềm xưa ấy
Giọt yêu rớt xuống môi tình run rẩy
Cá tháng tư một thuở vẫy đuôi rồi
Đã thương nhau dẫu chỉ một lần thôi
Câu vàng đá nỡ nung vôi bội bạc
Nàng dương liễu bỗng trở mình ngơ ngác
Giấc mộng đêm buồn xơ xác cỏ lau
Ứa lệ cay đong ngập mấy ly sầu
Bao thề thốt đã đi vào cõi chết
Cơn gió cuốn cuộc tình không đoạn kết
Với bụi trần bay lê lết núi đồi
Em ngẹn ngào ôm giấc mộng mồ côi
Gieo sầu đắng thả vào trời thương nhớ
Trời lại sáng buông cuộc tình cắc cớ
Giữa chợ đời ai quẩy mớ bòng bong
Bình minh run lên những tiếng tơ lòng
Gió mùa lại thổi triền sông vạt núi
Đêm ngọc ngà gió mùa hôn tóc rối
Vuốt làn da em đắm đuối yêu kiều
Để hồn hoang nâng nhẹ bước chân phiêu
Kìa cơn gió giao mùa đang thổi tới!