nhẹ
      
      
      
      
        Rồi thời gian cũng sẽ vò tan khuôn mặt
 Bỗng một ngày Gió thổi '' TẮT '' hồn ta
 Bởi từng chiều hạt nắng nhạt phôi pha
 Sao Ta lại thấy hồn ta xa lạ
Cuối chiều vàng thoang thoảng chút hương xa
Một cơn gió nhè nhẹ khẽ đi qua
 Ta hỏi nhỏ '' gió à!!!! quen ta hả''
Sao bay qua mà gió chả nói gì
 Chỉ để lại cánh trắng nhỏ li ti
 Trên vạt áo như bông nắng kì kì
 Rồi đi mất làm ta hoài nghi hỏi
 '' Gió nói gì khi nhẹ thổi qua đây ''
      
      
      
      
      
      
        
          
            
            
              | Bài này đã được xem 1747 lần | 
            
              | Người đăng: | Vũ Hội | 
            
              |  |  |