một thời đám cưới mo cau
Kỷ niệm xưa còn ẩn hiện trong em
Bao năm tháng vẫn êm đềm như lụa
Anh là bóng thơ tình buồn nhảy múa
Cứ trong tim mãi của một nghìn sâu…
Thách cưới em bằng cỗ rước mo cau
Anh háo hức chiều sầu… hè mê mải
Lang thang khắp nơi bến sông bờ bãi
Đi tìm hoài được vài chiếc mo cau
Người cởi trần…cả bọn kéo thay nhau
Nhà gái nắm mo cau ngồi rất chặt
Mo cau trượt…cứ mềm run bần bật
Thích chí cười nắm chặt cái vành mo.
Nhẫn cưới em toàn sung nhỏ ổi to
Mo một chiếc chở kho đồ sính lễ
Trai đại diện gò lưng bê khệ nệ
Được đoạn đường, cứ thế lại bốc ăn
Cô dâu xinh quàng chặt một chiếc khăn
Mo cau tiếp xanh oằn về phòng cưới
Đứng đón em nhà trai cười rũ rượi
Chú rể nhìn tha thướt quệt mồ hôi
Đám cưới xưa... cau nở đã xa rồi
Chú rể đó…cô dâu người một ngả
Mo cau ấy… rụng nơi sân buồn bã
Chiều thu buồn… em đã nhặt... rưng rưng…
Bài này đã được xem 1679 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|