bỏ lại dòng sông
BỎ LẠI DÒNG SÔNG
(Trường thiên độc vận)
Thuở người đưa tiễn phía triền sông
Run rẩy trên tay một nhánh hồng
Bến cũ đìu hiu không một bóng
Đôi bờ nhấp nhổm những đường cong
Đa xòe bóng rủ Cuội ngồi trông
Lững thững bèo trôi lạc giữa dòng
Ánh Nguyệt vàng lan theo bọt sóng
Đêm tàn lấp ló những hình dong
Mây buồn đợi gió góp thành giông
Để nước trào dâng sóng bạc lòng
Gió mải mê vờn mây lạnh cóng
Để từng con nước cạn tình đông
Con tằm ăn rỗi đã đầy nong
Chờ kén nhả tơ sẽ quện nồng
Nhưng kén tủi hờn dâu úa cọng
Nên đường tơ rối tợ bòng bong
Người đi chưa thỏa chí tang bồng
Ước thệ năm nào hóa viển vông
Khép cửa đi buồng tim bé bỏng
Chăn đơn gối giữa mộng cô phòng
Ta còn bỏ lại phía dòng sông
Một bến bờ hoang, bến đợi chồng
Chờ khúc nhạc gieo sầu lẻ bóng
Hỡi người năm cũ có buồn không?