Poem logo
Poem logo

trả lại đi

Tác giả: Hồng Dương
Sóng biển dập dìu với ánh trăng
Gió hiu hiu thổi cõi mênh mang
Em đi bỏ mặc hồn tôi nhớ
Tan vỡ mất rồi… mộng lỡ làng

Tôi thấy sầu rơi trong mắt đêm
Nghe như vàng lá rớt bên thềm
Côn trùng than khóc âm vang vọng
Rớt xuống gọt châu đáy dạ mềm

Tôi biết tình em như Mị Nương
Trương Chi thổi sáo giữa đêm sương
Âm ba lay động lòng trắc ẩn
Tan nát tình lang sợi tơ vương

Chiếc lá cô đơn vàng vọt rơi
Trôi theo dòng nước lặng chơi vơi
Hoàng hôn buông xuống đau chiều tím
Sóng phủ mơ hồn nhớ rã rời…

Tôi vẽ hồn trăng biển biết không
Con diều bay liệng cõi mênh mông
Quê hương thơm ngát hương lúa mới
Sóng biển nhấp nhô cá ngập dòng

Trả lại nơi đây một vùng trời
Sáo lồng tiếng hát gió chơi vơi
Bầy trâu gặm cỏ trên đồng vọng
Những buổi chiều về nắng lã lơi

Trả lại nơi đây tiếng hát cười
Biển xanh xanh thẳm đón mọi người
Hoàng hôn buông xuống màn tim tím
Tha thiết tình mơ nở khắp nơi…
Đông Hà 10.05.2016

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm