có ai
Một chiếc lá khô đã lìa cành
Sắc còn nuối chút phớt vàng chanh
Ai đem nước tưới cho biếc lại
Đem nối vào cành vọng tươi xanh
Một bờ môi không còn nóng ấm
Vết trầm luân khô cạn hương nồng
Ai đem tình tưới cho thắm lại
Đem xoắn vào môi lửa xuân xanh
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN