viết cho con trai
Mẹ mang con hơn chín tháng trời
Với niềm vui rạng ngời ánh mắt
Những đêm về mẹ và cha thức suốt
Mẹ cầm tay cha: Con nó đạp chỗ này
Nghịch quá trời chắc chắn phải là trai
Rồi cùng tìm cho con cái tên đẹp nhất
Cha ôm cả hai mẹ con
Hạnh phúc tràn trề ngây ngất
Trong căn buồng chật chội đơn sơ
Chiều nay con ra đời cất tiếng khóc oa oa
Cây hạnh phúc mùa đầu bói trái
Trái hạnh phúc sau tháng ngày mong đợi
Non tơ giữa sắc lá xanh tươi
Sáng lung linh dưới ánh mặt trời
Cha cứ ngồi ngắm con không biết chán
Để ngày mai đến phương trời xa thẳm
Cha mang theo hình ảnh của con
Cái cửa sổ cha mở rộng hơn
Cây bưởi bên thềm mùa hoa đang nở rộ
Hương bưởi nồng nàn tràn vào theo gió
Cho ngọt ngào thêm giấc ngủ con thơ
Cho hoà trong những câu hát của cô
Tiếng líu lo của những con chim nhỏ
Trên cành cao mắt xoe tròn bỡ ngỡ
Như lần đầu tiên bắt gặp Xuân về
Con ngủ ngoan trong câu hát của bà
Mênh mông lắm hiện về trong giấc ngủ
Gió xôn xao bồng bềnh trên đồng lúa
Những cánh cò bay lả bay la
Trong lời ru của mẹ những sớm khuya
Có dòng sông quê rì rào sóng vỗ
Có muối mặn mồ hôi những tháng ngày gian khó
Từ tình yêu mẹ dệt những ước mơ
Tiếng Biển Đông trầm lắng xa xa
Biển đang hát thiên trường ca dài theo năm tháng
Về cuộc đời bi thương và hùng tráng
Nối đớn đau buổi nhân loại phôi thai
Biển hát về một con thuyền bé nhỏ giữa trùng khơi
Giữa bão tố quay cuồng trên ngọn sóng
Trong giây phút trái tim đầy tuyệt vọng
Vẫn hướng về bến bờ hạnh phúc phương xa
Biển hát về một cây dương trên cát trắng bao la
Qua tháng năm những mưa đông, nắng hạ
Bao nhiêu phen xác xơ cành lá
Vẫn oằn mình hứng chịu những phong ba
Đã mấy lần tưởng như chẳng bao giờ
Còn đứng vững
Để giành giật với đời chút mầm xanh nhựa sống
Cho ngày hạnh phúc hôm nay
Hạnh phúc ngọt ngào và tuyệt vọng đắng cay
Biển vẫn hát chẳng bao giờ ngừng lặng
Thay lời cha ru con khi xa vắng
Hãy ngủ ngoan con nhé à ơi
Hãy lớn mau. Của con tất cả trên đời.
Lương Thiện Chiến
Thanh do - Biên hòa 4/1983