đóa hoa hàm tiếu
(Ngũ độ thanh, nhất vận)
Chỉ bén tình duyên mỗi một chiều
Sao hồn lãng khách lại hoài yêu
Tàn đêm gió lạnh còn mơ liễu
Hết buổi trời thanh vẫn mộng kiều
Bởi đã thầm vương từng nét diệu
Do còn vụng nhớ những lời kiêu
Kìa ai rã nhụy hoa hàm tiếu
Lạc bóng vào gương phủ nhiễu điều