em đi !
Con đường nắng trải qua mùa hoa nở
Lối em về nâng đở gót chân nhung
Hương cỏ cây xao động gió ngại ngùng
Hôn lên tóc vẽ cung ngài nét ngọc
Mây sẽ khóc gió hờn chiều trách móc
Phố đêm trông dáng vóc khảm trên đường
Vắng bóng em tội lắm những đêm sương
Ngọn đèn nhớ mùi hương quên thân thuộc
Hoàng hôn xuống lặng buồn trong khói thuốc
Sáng lập lòe ánh đuốc rọi sang canh
Anh lặng thầm nhìn dòng nước trong xanh
Lòng chợt hiều mong manh tình cánh gió
Bước chân nhẹ em đi về phương đó
Gió mang theo hương cỏ gửi mùa thu
Trăng trên cao lấp ló áng mây mù
Đêm bổng vọng lời ru buồn du mục
Dòng đời chảy qua bao miền trong đục
Em bước đi trong lúc chẳng nghỉ suy
Đêm nguyệt sầu hiu hắt giá bờ mi
Con đường cũ dấu gì vào hoang lạnh....
Bài này đã được xem 995 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|