có một con đường
Có một con đường chẳng lắm người đi
Là đường núi Can-vê, đường Thập Giá
Có những nẻo đường vào nơi nghiệt ngã
Lại chen chân kẻ thích lạ vương mình
Đường Can-vê lắm vất vả, hy sinh
Phải khiêm nhu, phải quên mình nữa chứ
Đường nhỏ bé thôi, đường đi với Chúa
Có lắm khi mưa nắng đổ vùi đầu
Cứ bước đi chẳng toan tính lo âu
Bao sóng gió vững tin vào Đấng Thánh
Một con đường không vàng son óng ánh
Mà cao sang hơn sống cảnh đền vua
Không trơn tru nhưng êm ái không ngờ
Nơi điểm đến - chốn hằng mơ hiện hữu
Một con đường bước lên và chiến đấu
Với ba thù dầu đổ máu đầu rơi
Khó lắm thay! Ai bước vững người ơi!?
Khi lợi lộc bỏ cho đời ẩm mốc
Đường Can-vê ta nghe bao tiếng khóc
Đến nơi rồi lại hạnh phúc dường bao!
19/09/2016