mộng vãn khứ. 27
Một gánh văn chương lệ đẫm sầu
Khơi nguồn cảm xúc giữa đêm thâu
Trăng lên gió thoảng nơi triền núi
Liễu rũ mây giăng chốn tửu lầu
Mộng đã xa rồi người mãi hận
Tình còn vướng lại kẻ hoài đau
Đây ly rượu đắng ta chưa cạn
Thử hỏi nàng thơ há chịu hầu...
• Bạch Tiểu Phụng • 16.10.2016