nhật ký của một kẻ bình thường
Ngày thứ nhất: ta cười đúng chỗ.
Ngày thứ hai: ta vỗ tay theo nhịp.
Ngày thứ ba: ta tắt não, bật miệng.
Ta học cách sống như một cái bóng
đi theo ánh sáng của đám đông
và không bao giờ quay đầu.
Ngày thứ tư: ta được khen là hiền
vì không phản biện.
Ngày thứ năm: ta được khen là chăm
vì không chất vấn.
Ta học cách nói những gì ai cũng nói
và viết những gì ai cũng khen.
Ta trở nên hoàn hảo
giống một con tem
chưa từng được dán lên đâu.
Ngày thứ sáu: ta bị chính mình nôn ra.
Ngày thứ bảy: ta cười với chính cái xác của mình trong gương.
Ngày thứ tám: không ai nhớ ta từng tồn tại.
Ta là kẻ bình thường
đến mức trở thành cặn bã
trong một cốc nước trong vắt
mà không ai muốn khuấy lên.
Bài này đã được xem 1438 lần
|
Người đăng:
|
Vua Mông
|
|
|