có một nỗi buồn
CÓ MỘT NỖI BUỒN
Có một nỗi buồn chợt dấy lên
Giữa tình hóa đá đã rêu xanh
Thiên nhiên thức giấc gom thu lại
Gợi ở vườn tim góc nhớ em.
Thuở đó thu về reo trong mắt
Bờ mi ai đọng hạt mưa đêm
Tay đan trong nỗi niềm tha thiết
Những giọt lệ mưa vỡ thật mềm.
Không gian lúc ấy chỉ hai ta
Thời gian ngưng dưới gót chân ngà
Bên nhau mưa gió như ngừng cả
Anh có em như bướm có hoa.
Thế rồi:
Vườn tim nay đã lạnh bốn bề
Nỗi buồn chợt đến kéo lê thê
Ngữa bàn tay hứng mưa từng giọt
Ký ức đùn lên nỗi tái tê.
Nắng cố lên hong cạnh cuộc đời
Thu về lạnh tím sắc mưa rơi
Nghe như thu khép vòng tay cỗ
Gầy bước chân hoang lá gọi mời.
Dĩ vãng còn vương màu kỷ niệm
Chiều xưa toàn những khóm hoa yêu
Môi ngoan sót lại bên vườn nhớ
Mộng cũ lên men tựa sóng triều
Trở giấc về khua nỗi muộn phiền
Trái sầu rụng ướt ánh trăng nghiêng
Giọt ngâu thấm mệt niềm trăn trở
Thấm cả niềm sâu kín trong tim.
Thủy Lâm Synh
HBCA - Revised 9/26/15