em đi bỏ lại mùa thơ
EM ĐI BỎ LẠI MÙA THƠ
Em đi bỏ lại mùa thơ
Cho câu lục bát bơ vơ cuối đường
Tơ vò,dãi nắng dầm sương
Thương con nhền nhện ,vô thường giăng tơ
Sợi thương,sợi nhớ ,sợi chờ
Trải lòng ngọn cỏ,phất phơ gió lùa
Liêu xiêu ,một khúc giao mùa
Bến đò xưa,bến đò xưa… đợi người?
Vần thơ in bóng mây trời?
Phù sa bến lở,bến bồi ngày đêm
Cát vàng trăn trở,triều lên…
Tự nhiên bỗng nhớ,trái tim thì thầm…
Thế là,câu chuyện trăm năm
Như gió thoảng,bóng trăng rằm …vội xa
Mấy mùa lá rụng hiên nhà
Xạc xào khoảnh khắc ,tình đà thoáng bay?
Thương câu lục bát,lẻ bầy
Vội vàng,vạt tóc ai lay trong chiều?
Thương câu lục bát xanh rêu
Biển đời trong đục,bao điều trầm tư
Em đi bỏ lại mùa thơ
Ngẩn ngơ,anh đọc bao giờ cho vơi?
Ân Thiên( Bình Dương)
Bài này đã được xem 1309 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|