buồn
Một mình quán vắng từ lâu
Tìm hoài chẳng thấy bạn đâu hết rồi
Cà phê lại được lên ngôi
Đếm từng giọt đắng ta ngồi trầm ngâm
Đời này ai chẳng thăng trầm
Lời nào cho kẽ âm thầm làm thơ
Ừ thì thi sĩ vu vơ
Cầm hoài chiếc bút bao giờ buông đây
Đông về vai lạnh thêm gầy
Một mình ta vẫn ngồi đây miệt mài
Bài này đã được xem 2321 lần
|
Người đăng:
|
ngủ chiều
|
|
|