chuyện của ếch
(Ngụ ngôn trào phúng)
Ếch ta nằm sấp đã quen
Hôm nay nằm ngửa nhìn lên khung trời
Tự dưng bụng chướng xì hơi
Pít tông dồn nén mấy lời chua ngoa
Nhân gian ai cũng chửi ta
"Ếch ngồi đáy giếng" nhìn ra lạc loài
Lại nghe "nước đổ lá khoai"
Đành leo lên đó nằm dài cho khô
Cả đời ếch...cóc cần ô
"Nhẵn như đít ếch" ướt khô cũng thừa
Nhưng vì nhân tiện trời mưa
Ếch xin ôn lại chuyện chưa kể rằng
Tình hình trong...nước rất căng
Có loài đỉa đói không răng cắn người
Chúng thường ham thích máu tươi
Sống dai bị cắt làm mười chẳng sao
Bọn tôm thì thích nhảy cao
Đuôi cong đít lộn lên đầu thường xuyên
Bọn lươn, bọn chạch da trơn
Cả đời luồn lách dưới bùn đen kia
Bọn Trê lợi dụng râu ria
Để che đôi ngạnh chuyên chìa ra đâm
Bọn ba ba lặn sủi tăm
Ngậm mồm, sấm đánh cái rầm mới thôi
Bọn trai, sò, hến, ốc nhồi
Lại dùng vỏ cứng thay đôi mắt mù
Bọn cua ngang quá hóa ngu
Hai càng tám cẳng chẳng thu vào giùm
Thế còn bọn chuối lum khum
Nhiều khi đắm đuối vì đùm bọc con
Đòng đong, cân cấn, rô ron
Chép, trôi, mè, trắm...vẫn còn khá đông
Bọn này sống cũng như không
Chỉ quăng mẻ lưới là xong cuộc đời
Ếch ta chán nước lắm rồi
Lên đây nằm ngửa nhìn trời xem sao
Trên bờ chẳng tốt là bao
Chim muông cũng muốn bổ nhào xơi ta
Vài con rắn lưỡi thè ra
Vo ve lũ muỗi như là trấu bay
Lũ ruồi cũng đến bu đầy
Mấy đàn kiến cỏ đợi ngày ếch thăng...
Cực kỳ căng! Cực kỳ căng
Phải chăng ở nước? Phải chăng lên trời?
Ếch ta vắt cẳng xì hơi
Tiếng kêu ...ộp ộp mấy lời ai nghe?!