57 vô tình ư
Nước vô tình, trôi mãi đầu non
Mây vô tình, bay về phương đó
Trăng vô tình, trăng đùa với gió
Người vô tình, chẳng hiểu lòng ta !
Vô tình ư!
Vô tình ư. Không phải đâu em nhé
Trăng hiền hòa ôm lấy em gió nhẹ.
Mây đi rồi anh là nắng bên em
Anh là nước vuốt ve em yêu dấu
Yêu em nhiều em có thấu cho không?
Em là gió em bay đi với chồng
Để hồn ta ngẩn ngơ như cỏ dại
Đến hôm nay cớ sao em nhắc lại
Vô tình ư. Là anh đó hay em
Trách chi trăng trách chi nước vô tình
Đừng trách anh - em cũng chớ trách mình
Chỉ là ta có duyên nhưng không phận.
Đêm nay lạnh, mong em im giấc ngủ
Nhớ anh chi cho giấc ngủ chập chờn
Thời gian trôi không bao giờ trở lại
Qua hè rồi . Sen nở lại được không