trinh thắm
Ngày nào môi em trinh thắm
gió mưa chưa bận lòng xuân
ngày nào môi em trinh thắm
giết chết bao hồn trai tân
ngày nào môi em trinh thắm
nói năng còn kiểu thơ ngây
thế mà làm ai điên dại
ai mang tình rộng đêm dài
ngày nào môi em trinh thắm
ta đang chờ đợi nụ cười
rớt bên đời ta mưa gió
một lần được thấy xuân tươi
nhưng, một làn môi trinh thắm
vội vàng theo chuyến đò ngang
bỏ lại đường xưa chiếc bóng
bỏ lại đời nhau lạnh lùng
ngày nào em về lối cũ
em có còn được như xưa
xin ru dùm ta giấc ngủ
ru đời bớt chuyện đong đưa
ru ta quên đời hiu quạnh
giữ dùm chút nắng ban trưa
ngày nào không còn gặp nữa
khóc thét đời ta một lần
nhớ nhau dùm ta một bận
hồn theo ngọn gió đi hoang
ngày sau chắc là không gặp
ta đi chẳng biết bến bờ
giữ chút lòng nhau hơi thở
đọc lấy lòng ta câu thơ
ngày sau chắc là không gặp
môi trinh mấy bận đã tàn
ta mang những gì sót lại
em vui cười với nhân gian
xin nhớ dùm trong phút ấy
có gã một đời dại khờ
ôm mang tình riêng biền biệt
môi trinh từ độ xuân xưa.