chuyện tình cũ
Ta ngu ngơ đứng chờ thu cuối phố
mà phố nào không có lá vàng bay
kinh kỳ rộng lòng ta nơi cố thổ
muốn quay về nằm ngủ dưới mây bay
Con sông nhỏ ngày nao em lén tắm
còn ta đây lén trộm nét xuân hường
chiếc đò cũ còn ai đi xuôi ngược
ta xuôi ngược tìm bóng dáng người thương
Mười năm cũ tình xưa khi vụng dại
chiếc cầu treo trăng trắng tà áo ai
ta cũng muốn một lần nhìn ngoảnh lại
một lần xem gió lộng tóc hoa cài
Tóc em cài chùm hoa phượng đỏ
của trời chiều như má em thơ
tuổi mười bảy xuân hường chớm tỏ
ta loay hoay chưa muốn đi về
Mười năm cũ thẹn thùng đôi cái liếc
đôi bàn tay run run đôi bàn tay
lần nào đó vô tình ta chạm phải
cũng vô tình mơ mộng một tương lai
ta giờ đây xuôi ngược kinh kỳ rộng
lá vàng rơi ta nhớ buổi hôm nào
cây phượng đỏ lần đầu ta tình tự
chưa nói câu gì, trộm liếc nhìn nhau
Có chăng em hiểu lòng ta đó
từ buổi hôm đầu gặp nhau
mười năm rồi đó, tình chưa ngỏ
có chăng giang vĩ cách giang đầu