một thời trên đảo
Nước dạt dào lơn mơn vờn bờ đá
Mang bao đời sỏi cát mãi miên man ?
Màu xanh biếc ngập tràn miền đất lạ
Ôi đại dương cuồng nộ cõi gian nan
Hàng dừa xanh nghiêng nghiêng mình tìm bóng
Dưới mặt trời chói lọi nắng chan chan
Đàn cá bé loanh quanh như ngong ngóng
Đám cua còng nhả khí thổi lan lan
Con tàu nhỏ nhấp nhô theo bước sóng
Bờ san hô mơ tưởng đến mộng vàng
Nằm trên bãi thời gian qua chong chóng
Ru đời ta tiếng gọi nước dâng tràn
Loài hải sản vui vầy trong vị mặn
Nhiều triệu năm biên biến chốn dâu tang
Cùng trời đất tình yêu thêm sâu đậm
Biển trở thành cha mẹ của thế gian
Còn lưu luyến khóc thương người khuất mặt ?
Thuyền đắm chìm trôi dạt xác lang thang
Lòng có nhớ những gì ta đã mất ?
Trông xa xa màu biển đẹp vô vàn
QHNC