yêu thu
Đêm trở gió nỗi lòng lay hiu hắt
Ta nhẹ tay gom nhặt lá thu rơi !
Sầu thế nhân xiêu đổ một góc trời
Giờ bạc trắng làn môi từ thủa ấy
Tìm trong giấc mùa hương yêu bỏng cháy
Tình xuân xanh tan chảy tự ban đầu
Bao ánh trăng tan nát giữa trời sâu
Trong hư ảo lắm sầu thương vụn vỡ
Mưa trắng xóa cho tình duyên mang nợ
Ẩn trong mây gió trỡ giấc mùa xưa
Hạ buông mành rào rạt những cơn mưa
Đêm cứ thế cày bừa lòng xao xác
Thu chưa đến mà lá cành xào xạc
Tóc gió mây xé rách bóng thời gian
Bậu vai sờn sầu chất ngất đêm trăng
Nghe nức nỡ ngỡ ngàng chiều mùa hạ
Màu trắng xóa như tình đời nghiêng ngã
Ta lặng nhìn đêm lã lướt trời say
Tóc em buông rũ xuống tận nơi này
Thu nhẹ bẩng đến lay hồn ta hát
Bừng lên cháy cả màu son khao khát
Môi em tình nhuộm vạt tím kim bôi
Lửa tình thiêu ngây ngất gió say mồi
Trăng đặt nụ hôn môi nàng đắm đuối
Sương ướt đẩm cả dòng sông ngàn tuổi
Mắt em cười con suối mát long lanh
Chìm sâu trong một giấc mộng ngọt lành
Cho ta mãi yêu nàng thu tha thiết...
Bài này đã được xem 690 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|