Poem logo
Poem logo

ký ức nào lệ động cả đôi mi

Tác giả: Tlan
ký ức nào lệ động cả đôi mi
sương mù giăng ứa tràn mòn khoé mắt
hoàng hôn lên sương khô càng héo hắc
tóc loang sầu ở màu tóc trắng phơ
N đi rồi những giòng tim giá buốt
tha thiết chi chôn nổi mối tình ngâu
luống ruộng sâu con trâu cày đất cấy
lúa trổ vàng N chẳng thấy quay về
bao năm rồi N biền biệt sơn khê

Ký Ức Nào , Ký Ức Ở Tim Tôi !

vào trăng sáng , M muốn tìm dĩ vãng
Ở ngày xưa lưu lại Đất Phương Nam
từng nốt nhạc , cung đàn nhịp yêu dấu
hương hoa trăng vào thế kỷ lúc nào
năm thế hệ , đánh ông gì nơi European !
để đem toàn cầu , trả sự yêu cầu !
ru tỉnh lẻ , giọt buồn theo nối tiếc
dáng sương phơi , khi gió mịt mù khuyết

đầy luyến ái , cánh chim nơi Đất Tổ
vọng gió lùa , giử mãi ở tình tôi
vọng gió lùa , tàu chuối vẩn đông đưa
nghe giọt mật chảy dài , thêm run rẩy
tiếng gà gáy canh ba sương ướp phủ
đánh thức tôi, mổi tối , mổi khuya về
cành phú , nghèo vinh chẳng , trao dồi
hởi người hởi , sau mà , thiệt hết hởi ?

lúa trổ vàng N chẳng quay trở lại !

đèn nào cao bằng đàn Châu Đốc
gốc nào vốc bằng đất Năm Giang
đường một chiều N băng qua hàng cau ngỏ
đất Quê Hương , cả Ký Ức , muôn năm

Aug. 5, 2017

Saturday

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm