có một mùa hoa
Có mùa hoa, gọi tên là kỷ niệm
Mùa dã quỳ vàng đọng mắt thơ ngây
Hái cành hoa nâng nhẹ trên bàn tay
Sự thân thuộc len dần trong ký ức.
Có mùa hoa, một mùa hoa rất thực
Đẹp hồn nhiên tô điểm cho cuộc đời
Dù vẫn biết hoa cũng sẽ tàn thôi
Bởi tất cả đều đã thành qui luật.
Đặt lên hoa một nụ hôn nhè nhẹ
Ta nghe lòng bình dị cả an nhiên
Và không gian tất cả đang đứng yên
Từng ngọn gió, hàng cây thôi rào rạc.
Dòng suối non nhịp nhàng như câu hát
Hoa tỏa hương hay lòng ướp đầy hương?
Đời vẫn đẹp khi còn biết yêu thương
Biết buông bỏ những gì là quá khứ.
Hoa cứ nở rồi sẽ tàn như thế
Nhưng mùa về hoa sẽ lại vàng ươm
Trong cõi đời đừng quan trọng thiệt- hơn
Hãy kiên định trên nẻo đường đã chọn.
Bài này đã được xem 1447 lần
|
Người đăng:
|
Hoa Du Kha
|
|
|