Poem logo
Poem logo

hà nội mùa đông và em

Tác giả: Bình Đồ Cổ 2
HÀ NỘI-MÙA ĐÔNG-VÀ EM

Gửi cho anh mùa đông nghe em
Lạnh thấu da, tím mày hoa mắt
Áo phao mua vừa treo xe đã mất
Nhìn xung quanh, mắt ai cũng như lườm...

Nhớ mùa đông Hà Nội và em
Ta dạo chơi thênh thang phố rộng
Vừa cầm tay em, gặp ngay cơ động
Kiểm tra rồi tiền đút túi, quay lưng

Gửi cho anh chiều Hồ Tây bâng khuâng
Có anh mù thổi sáo bằng lỗ mũi
Chưa kịp ngồi thì ăn xin đi tới
Lời yêu em, vừa nói đã mất tiền

Gửi Núi Nùng, Bách Thảo thân quen
Ta cuồng nhiệt lúc về rơi chìa khoá
Gọi được xe ôm, đẩy về mệt quá
Lần sau hôn, anh lại sờ túi quần

Mũ bảo hiểm em nhớ gửi cho anh
Đi đầu trần, phố nào giờ cũng chột
Ngã tư ngọt ngào gặp 141
Dây thừng dăng chặn xe khám người...

Gửi cho anh nhiều nữa đi em ơi
Hà Nội đẹp, đi xa lòng nhung nhớ
Những lần hẹn, rồi tình thành dang dở
Kỷ niệm xanh rơi suốt dọc đường đời

Gửi cho anh, mùa đông, nụ cười
Răng em gắn kim cương, mũi dao cắt kính
Bả vai cổ tay, em chịu đau xăm kín
Wax lông chân, váy ngắn, trắng tê người

Gửi cho anh, chút lặng lẽ bồi hồi
Giờ kết quả, ta ngồi so hối hả
Vẳng trên phố tiếng rao "Chết cả"
Sao chúng mình vẫn "sống" mãi quanh năm?

Hà Nội, mùa đông xưa, và em
Nhớ da diết mùi hương sông Tô Lịch
Phố cũ ơi, còn đi về nhộn nhịp
Tiếng loa phường khắc khoải hát ro ro...

Anh sẽ về dù trong giấc mơ
Hãy chờ anh, Nội Bài em yêu nhé
Hà Nội mùa đông cơn mưa be bé
Mái sân bay hết dột chỗ em ngồi...

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm