ta...
Ta là kẻ rong chơi không hề nghĩ
Chuyện áo cơm đã có vợ lo toan
Chẳng nhiều tài nhưng phải tật đa đoan
Nên mắc nợ trần gian này quá đỗi
Ta hư đốn nên vợ hay hờn dỗi
Bởi ham vui, hay đàn đúm rượu chè
Yêu thơ văn còn ham thích đặt vè
Vợ thường mắng có ngày ông ...sẽ sợ
Ta là đứa cả đời luôn mang nợ
Nợ cơm cha, áo mẹ, chữ cô thầy
Và cuộc đời còn món nợ không vay
Duyên chồng vợ trăm năm cầm sắt
Ta kém số nhưng lại giàu may mắn
Không làm quan nhưng được vợ ngoan hiền
Suốt một đời làm phận gái thuyền quyên
Vui bến đỗ, dẫu rằng Ta...bến đục ./.
Tuấn Nguyễn 22/12/2015